Hào quang chiếu diện tâm khoan khoái,
Vũ trụ không gian chuyển tiếp đài
Dẫn tiến linh hồn nơi giác thế
Chánh tâm tưởng Phật tự dồi mài.

Cảnh thanh cảnh trược phân hai,
Bên ngoài là trược, trung đài là thanh.
Tự lo suy xét tự hành,
Tiến lên thanh cảnh đã giành cho ta.
Đến nơi sẽ được vui hòa,
Bình tâm lĩnh hội Di Đà giáo khoa.
Phân ra thế cảnh chơn tà,
Từ bi tự tiến tự hòa chung vui.
Nơi nao cũng sắc với mùi,
Sanh rồi lại diệt tự trui lấy lòng.
Chuyện đời thử thách lòng vòng,
Luôn luôn thay đổi phải tòng phải theo.
Có khi biến thể chó mèo,
Có khi biến thể tự treo án hình.
Thiên đàng, địa ngục, pháp đình,
Nơi nao cũng xử phân tình giả chơn.
Đụng rồi tự sửa khuyên lơn,
Đờn cao thanh giọng gây đờn đứt giây.
Tu theo Phật Pháp hàng ngày,
Chẳng hay chẳng dở chẳng thầy chẳng ta.
Không không chủ thuyết mới là,
Tránh xa động chạm tự hòa tiến tu.
Phân minh kẻ sáng người mù,
Thân tâm an lạc đắp bù tình thương.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 19-03-1972
--------------------
Trích từ tập thơ "Thiện Ý", do Đoàn Văn Thuận biên soạn, Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.

vovilibrary.net >>  refresh...