Thiên thượng nhơn gian địa hạ hành
Tứ Không chủ thuyết xuyên tầm hạnh
Tựu tan tan tựu đồng luân tiến
Khổ ách tai trời chuyển hóa sanh.
Dù cho thế sự giựt giành,
Qui nguyên không động cũng thành hư không.
Cảnh trời tứ hướng luân vòng,
Không không tứ đại, chớ mong độc tài.
Tuy rằng phân thứ lập đài,
Hóa công định luật chẳng ai được quyền.
Tựu tan tan tựu bí truyền,
Dạy người thấu hiểu diệu huyền năng cơ.
Phân ra giây phút giấc giờ,
Thiên cơ sáng tạo từ mờ trở minh.
Loài người gieo rắc thế tình,
Thân tâm ràng buộc cực hình đa đoan.
Lắm khi xét thấy bàng hoàng,
Lắm khi xét thấy vắng đàng yêu thương.
Lập đi lập lại khó lường,
Chơn tâm động loạn tạo đường giả tâm.
Giả chơn chơn giả truy tầm,
Suốt đời lận đận thân tâm bất hòa.
Tu thời ước được ta bà,
Đi đây đi đó xướng là người tu.
Xem căn soi bói lu bù,
Chung qui xét lại mình mù hơn ai !
Ước mong gặp Phật chơn đài,
Không sao gặp được, tự đày lấy ta.
Xưng là tiên thánh ta bà,
Đâu dè ta đã sa mê cõi trần !
Ước mong chư thánh quí thần,
Sớm tu tự giác tối cần sửa thân.
Vượt qua nhiều cõi nhiều tầng,
Trở về chơn cảnh sớm gần Phật Tiên.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 05-12-1971
--------------------
Trích từ tập thơ "Thiện Ý", do Đoàn Văn Thuận biên soạn, Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.
vovilibrary.net
>> refresh...