Tưởng Thầy, tưởng bạn, tu tầm tiến
Phút khắc đổi thay thông cảm liền
Tạm cách vách tường ô trược khí
Tiến lên đả phá rõ duyên tiền.

Phần hồn vốn ở cõi tiên,
Giao du động loạn nối liền thế gian.
Phân hành thế sự bất an,
Cuốn lôi lôi cuốn ngập tràn đau thương.
Lập ra giả cảnh tạo đường,
Đấu tranh vụ lợi, tự lường gạt tâm.
Hóa sanh sanh hóa chuyển tầm,
Thực hư biểu lộ, duyên cầm sắc duyên.
Mấy ai thông cảm duyên tiền?
Mấy ai thấu đáo cảnh tiên nơi nào?
Trí tâm tiếp tục ra vào,
Bản thân ô trược tự đào hố sâu!
Thiên cơ quá đỗi nhiệm mầu,
Giam hồn giam vía đối đầu bất minh.
Gắng cho thiên hạ chút tình,
Thương rồi lại ghét vậy mình ghét ai?
Tại sao ham sắc thích tài?
Quên hồn quên vía, hỏi ai ghét mình?
Bất minh thiên địa chơn tình,
Tình thương tràn ngập chính mình lãng quên.
Chẳng lo thuận tiến lập nền,
Giải thông nội tạng giữ bền chí tu.
Mau mau tự giải thân tù,
Giúp hồn giúp vía trùng tu thiên đài.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 24-10-1971
--------------------
Trích từ tập thơ "Thiện Ý", do Đoàn Văn Thuận biên soạn, Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.

vovilibrary.net >>  refresh...