Hoa chung hợp nở, hoa tàn héo
Chớ vội khinh khi kẻ rách nghèo
Tiền kiếp duyên lành nay được phước
Vậy mau xét lại, sướng như nghèo.
Đường đời lắm chuyện phải theo,
Lễ nghi trước hết mới gieo cảm tình.
Chớ nên tự đắc tưởng mình,
Là người phú quý lại khinh kẻ nghèo.
Mắm cơm hai bữa phải theo,
Chơn tâm thanh bạch nhưng nghèo vẫn vui.
Tu thời gạt bỏ bùi ngùi,
Tham sân động loạn thì vui chẳng còn.
Thế sanh quả đất vòng tròn,
Đi đi lại lại vẫn còn khổ đau.
Tiến tu thoát khỏi càu nhàu,
Bình tâm đón nhận nhiệm mầu khai thông.
Sống trong định luật hóa công,
Tình thương chung tiến vượt vòng chuyển luân.
Đến đây sống tạm quây quần,
Thời gian hiểu biết tự lần đổi thay.
Siêng năng giải quyết hằng ngày,
Từ nơi động loạn đến ngay chơn tình.
Đổi tâm, đổi tánh, đổi hình,
Niềm vui đem lại chính mình đã gây.
Tình thương phổ biến hằng ngày,
Thứ tha mới thấy điều hay phải làm.
Ước mong các bạn tường am,
Đường đời là tạm chớ cam cực hình.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 04-07-1971
--------------------
Sưu tầm từ trang mạng của t/v QHTN.
vovilibrary.net
>> refresh...