Nhập định tham thiền tự tiến tu
Điển thông tâm toại chí không lùi
Thanh bình tam giới đồng luân chuyển
Khắc khổ gắng tu tự đắp bù.
Nhơn sanh chấp nể thành mù,
Khó mà diệt được thân tù đang mang.
Miệng hô Phật thế đôi đàng,
Tâm không dẹp dọn mở màn quang minh.
Chạy theo ngoại cảnh si tình,
Bất minh nội bộ thân hình dở dang.
Muốn lên đến cảnh thiên đàng,
Giao du thỏa mãn mới an tấm lòng.
Nhưng không chịu sửa điển vòng,
Chỉ theo luồng điển tham tòng thế sanh.
Tu không thức giác tự hành,
Chỉ lo theo họ tranh giành vị ngôi.
Lắm khi xét thấy mình tồi,
Mình không hiểu đạo, nói tao là thầy.
Miệng kinh lảm nhảm suốt ngày,
Kêu tên Phật Thích, đó đây chẳng tường.
Phật không rảnh đến mở đường,
Nhưng ta phải đến mới tường thiệt hư.
Chớ nên ỷ lại biếng lười,
Rước thêm đau khổ tâm người bất an.
Khai thông sung sướng hơn vàng,
Thế gian muốn đổi chẳng màng đổi thay.
Điển thông lại thấy hăng say,
Ngày ngày tự tiến, tự bày sửa tu.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 20-06-1971
--------------------
Sưu tầm từ trang mạng của t/v QHTN.
vovilibrary.net
>> refresh...