Minh sư xuất hiện nơi tâm đạo
Giáo hóa mỗi ngày chuyện thấp cao
Gắng luyện tự mình xuyên lĩnh hội
Không không mà có vẫn ra vào.
Tiến lên mới thấy thấp cao,
Nếu xin phù hộ khó vào tiến tu.
Tự mình tiến tới phân trù,
Giải vây mờ ám đắp bù mở mang.
Thiện tâm mở lối mở đàng,
Không nên nghi họ rối ban cho mình.
Thế gian là cõi tạm tình,
Sử kinh để lại cho mình xét minh.
Chứ không bảo phát âm thinh,
Đọc đi đọc lại gây tình dở dang.
Thiên đàng chẳng thấy, chẳng an,
Trái tim nhơn tạo nhập tràn khí âm.
Nặng nề như đá đè tâm,
Công phu chẳng tiến tự tầm khổ đau.
Điển không thông cảm đít đầu,
Công phu dang dở vậy cầu xin ai ?
Chính mình đã tự làm sai,
Phải lo tự sửa lập đài cảm thông.
Chớ nên niệm chú đọc vòng,
Tự giam chơn điển khó phòng ngoại xâm.
Ngũ hành điển vẫn truy tầm,
Nhập vào lỗ hở điển âm phụ hòa.
Chơn tu khai điển phóng ra,
Tự lo chống trả dẹp đà ngoại xâm.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 06-06-1971
--------------------
Sưu tầm từ trang mạng của t/v QHTN.
vovilibrary.net
>> refresh...