Sống tạm cõi trần chớ ước mơ
Trầm luân cực khổ phút giây giờ
Đường đời chỉ tạo thêm đau khổ !
Dứt khoát tu thiền dẹp ước mơ.
Đích thân khai thác phút giờ,
Cảm thông nội tạng mập mờ tối tăm.
Bình tâm tự giác tự tầm,
Đường đời lôi cuốn ngấm ngầm hại nhau.
Tự phân chủng tộc sắc màu,
Nội tâm giày xéo đối đầu với nhau.
Tây phương đã có sẵn tàu,
Người không chịu sửa hiệp màu khó khăn.
Chỉ lo thủ thế cằn nhằn,
Chẳng lo tự sửa cơ tầng tham dâm.
Chạy theo ngoại cảnh thì thầm,
Sanh ly tử biệt vẫn tầm chưa ra.
Tại sao đang sống lại xa?
Tại sao phải chịu ta bà các nơi?
Sanh ra lẩn quẩn ở đời,
Làm người chẳng hiểu nơi nào thực hư!
Chuyển theo lý luận tâm từ,
Người người tạm sống vui cười lẫn nhau.
Thế gian nan sự đối đầu,
Người tu cởi mở diệt màu tham sân.
Luyện tu, tu luyện, chuyên cần,
Nghiệp nay sẽ giải tâm thần yên vui.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 30-05-1971
--------------------
Sưu tầm từ trang mạng của t/v QHTN.
vovilibrary.net
>> refresh...