Duyên kiếp cơ hàn tự tiến tu
Minh tâm kiến tánh xét thân tù
Hồn khôn, vía dại, năng tương ngộ
Gắng luyện âm dương thoát kiếp mù!
Hồn kia giam hãm như tù,
Trí kia phán xét càng mù hơn xưa.
Vía kia sống cảnh bãi bừa,
Nương theo động loạn mới vừa thế sanh.
Chỉ lo thủ thế tranh giành,
Thương nhau chẳng tạo, tạo thành ghét nhau.
Hồn kia phải chịu đối đầu,
Tham gia tranh đấu vẫn cầu sống chung.
Lắm khi xét thấy như khùng,
Người sao lại ghét chẳng cùng tiến sanh ?
Mạng trung lỏng lẻo tơ mành,
Nay sanh mai diệt vậy giành làm chi ?
Của Trời sắp đặt gắng ghi,
Tiến lên cao độ ta thì mới an.
Phật là thanh tịnh rõ ràng,
Ngài không tại thế, tọa an niết bàn.
Xưa kia Ngài đã lập đàng,
Trùng tu tại thế, mở màn điển quang.
Bộ đầu cởi mở chuyển sang,
Khai thông thanh điển, pháp quang đầu đề.
Đến đây tự nguyện tự thề,
Tiến theo chơn Phật tự về cõi trên.
Duyên cầm sắc thế lập nền,
Ơn Trên gia hộ gắng bền bỉ tu.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 23-05-1971
--------------------
Sưu tầm từ trang mạng của t/v QHTN.
vovilibrary.net
>> refresh...