Chơn tâm thanh điển thông Thiên Địa
Vượt khỏi muôn ngàn tia trược điển
Trở ngại chẳng còn nơi giác thế
Tiến theo thâu thập trí không lìa.
Từ đây thấu hiểu bên kia,
Bờ sông Bỉ-Ngạn cỏ ria thanh tình.
Đủ màu đủ sắc lại xinh,
Tiên cô ứng kiến đối tình lễ nghi.
Thương tình thanh lịch tự ghi,
Cảm thông cởi mở thân thì yên vui.
Tiến tu chẳng muốn thụt lùi,
Cảnh Tiên thanh đẹp phân mùi giả chơn.
Tu theo thanh điển chẳng sờn,
Khí thanh luân chuyển tùy cơn chuyển hình.
Xét xem vui thế đẹp tình,
Tâm linh cởi mở người minh lấy người.
Hoa kia vẫn muốn sống tươi,
Người người cũng vẫn sống như hoa cười.
Luật hình nhân quả gấp mười,
Đổi thay thể xác chẳng cười lại khô.
Thế gian cảnh vật họa đồ,
Vạch ra sử sách giữ mồ kính cung.
Tu thời buông bỏ như khùng,
Chẳng còn ham muốn tùy tùng với ai.
Vậy mà thế cảnh vẫn sai,
Vẫn theo phật đất an bài tiến tu.
Xét mình kinh kệ càng ngu,
Khẩu khai thần tán gây mù nội tâm.
Chỉ lo luyện giọng hát ngâm,
Chẳng lo tự hiểu tự tầm sửa sai.
Xét xem định luật an bài,
Mau mau tự giác sửa sai giúp mình.
Ông tu ông đắc chơn tình,
Bà tu bà đắc tự mình phải lo.
Chớ nên ỷ lại tò mò,
Quanh co khó tiến khó dò nội tâm.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 18-04-1971
--------------------
Sưu tầm từ trang mạng của t/v QHTN.
vovilibrary.net
>> refresh...