Thiện chí phân hành tự tiến tu
Cảm giao, giao cảm, vượt mây mù
Thân hành chơn đạo vui tâm tiến
Phút khắc chuyển luân thoát cảnh tù.

Ngàn năm tu luyện còn mù,
Thức tâm mở tánh thoát tù thế gian.
Tu cho bộ óc phát quang,
Thiên đàng trực chỉ mở màn thiên cơ.
Phóng thâu từ phút từ giờ,
Tùy cơ ứng biến từ mờ trở minh.
Xét xem thế sự nhơn tình,
Tranh nhau bố trí tạm xinh của đời.
Biện ra đủ lý đủ lời,
Ngoại thân quyến rũ bị đời cuốn lôi.
Sân si xét thấy mình tồi,
Buồn phiền lại cảm thấy ngôi chả còn.
Không Không nguyên lý vẫn tròn,
Người sao tính toán chẳng còn đẹp vui ?
Nội tâm lãnh lấy bùi ngùi,
Rèn trui chẳng luyện ham vui thế tình.
Phật Tiên chẳng phải như mình,
Không Không chơn điểm tâm linh vui hòa.
Gắng tu tự xét thân tà,
Bao la thiên cảnh vậy mà gắng lên.
Kiên tâm thủ thế vững bền,
Tự tu thanh đạt một nền điển thanh.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 11-04-1971
--------------------
Sưu tầm từ trang mạng của t/v QHTN. Bài này không có trong tập thơ Thiện Ý.

vovilibrary.net >>  refresh...