Duyên lành kết hợp pháp chung hành
Trí dũng chuyển phân nguyện sở thành
Tự kiến phân hành nơi chánh giác
Sắc không, không sắc, nối duyên lành.

Bầu Trời duyên điển phân hành,
Thiện tâm đón tiếp hợp thành tiến tu.
Cảm giao, giao cảm, phân bù,
Tình đời đen bạc vây tù phải minh.
Thế gian tạm bợ chút tình,
Sanh ra lão tử chính mình phải lo.
Phật Tiên cũng chẳng dặn dò,
Chính ngài cũng đã tự lo lấy ngài.
Muốn tu chớ vội nghĩ sai,
Chớ nên tu giả lẫn hai đạo đời.
Đời thời ngoại cảnh chẳng rời,
Đạo thời chẳng hiểu mượn lời nhủ khuyên.
Phật Trời chẳng phải của riêng,
Của chung thiên hạ tùy duyên khởi hành.
Xưa kia Phật đã thuyết thành,
Tâm con là Phật tự hành tiến tu.
Chớ nên oán trách đui mù,
Phật không gia hộ nên tù oán than !
Chính người đã tạo cơ hàn,
Bần cùng nguyên lý lập màn giả tâm.
Bánh khoai cúng Phật hát ngâm,
Trường khai kinh kệ nội tâm bất hòa.
Vậy ai là kẻ thật thà ?
Phật đâu có bảo vậy mà cứ sai ?
Ước mong chư vị quý ngài
Xét xem thế cảnh ai tài hơn ai ?
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 21-03-1971
--------------------
Sưu tầm từ trang mạng của t/v QHTN. Bài này không có trong tập thơ Thiện Ý.

vovilibrary.net >>  refresh...