Âm thinh văng vẳng đêm thanh vắng
Thế sự đắn đo trợ tiến tầng
Sớm giác tự hành chung quyết định
Phóng thâu thông cảm tiến chuyển cần.
Thế gian lắm nẻo lắm tầng,
Thiên đàng cũng vậy chuyển phân tiến lần.
Phân ra từ lớp từ tầng,
Chuyển theo thanh khí hợp phân rõ ràng.
Sắc không, không sắc, đôi đàng,
Sanh rồi lại diệt, lập màn hóa sanh.
Người tu phải tiến phải hành,
Chớ nên ỷ lại cầu ban phước lành.
Luận theo thiên địa tập tành,
Thế gian giáo chủ tự hành bản thân.
Chẳng lo tự xét cơ tầng,
Nội tâm làm chủ chẳng phân nỗi mình.
Mãi theo thế sự nhơn tình,
Trách than mạt pháp vậy mình là ai ?
Xét ra chẳng rõ chẳng tài,
Chẳng ai thấu đặng lầm sai là gì ?
Tại sao giữ lấy thức thì ?
Sao không buông bỏ sự ghi thế tình ?
Muốn tu phải gắng xét mình,
Âm thinh ngoại cuộc là tình thế gian.
Tập trung trí ý xét bàn,
Minh tâm kiến tánh mới an tiến lần.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 21-02-1971
--------------------
Sưu tầm từ trang mạng của t/v QHTN.
vovilibrary.net
>> refresh...