Điển hiền xuất phát đêm thanh vắng
Tiếp bạn thiện tâm tiến khỏi tầng
Quỹ đạo quây quần tâm trí giác
Minh tâm kiến tánh thuận nhơn quần.

Tu sao thoát khỏi cõi trần,
Lên cao mới thấy cơ tầng khổ đau.
Bản thân rất đỗi nhiệm mầu,
Luân xa khóa lại đuôi đầu bất minh.
Rượt theo ngoại cảnh đẹp xinh,
Nội tâm chẳng xét, xét tình ngoại bang.
Cho mình là kẻ cơ hàn,
Khả năng không có, duyên lành cũng không.
Chẳng minh định luật hóa công,
Muốn tầm Tiên Phật, mượn rồng cưỡi chơi.
Chuyện cười xuất hiện ở đời,
Không làm cũng muốn làm trời thế gian.
Bình phong che đậy chàng, nàng,
Lập ra cảnh tạm cả làng say mê.
Mê trần khó tiến chỉnh tề,
Quê hương không động chẳng về được đâu.
Vậy mau sửa đổi kịp tàu,
Tây Phương trực chỉ sớm hầu Phật Tiên.
Chung vui thắng cảnh diệu huyền,
Văn minh cởi mở duyên lành sánh duyên.
Thế gian sống tạm mặt tiền,
Thiên đàng sống cảnh vạn niên vững bền.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 06-12-1970
--------------------
Trích từ tập thơ "Thiện Ý", do Đoàn Văn Thuận biên soạn, Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.

vovilibrary.net >>  refresh...