Ngũ châu rối loạn phong ba đảo
Thế sự đổi thay Tây, Mỹ, Tàu
Thanh lọc nhơn tình chưa kịp giác
Khẩu hô nhơn đạo trí phân màu.
Người đời phân chuyện thấp cao,
Kẻ mê người tỉnh người nào ngu hơn ?
Kẻ khôn lại dạy hát đờn,
Kẻ ngu lại hát theo cơn của đời.
Hát lên giọng nói khuyên lơn,
Ước mong muôn loại tùy cơn tỏ tình.
Xét đi xét lại bực mình,
Khổ đau tồn tại cực hình phải mang.
Nội tâm cứu xét luận bàn,
Ước sao sớm được gắn hàn minh tâm.
Lắm khi lảm nhảm thì thầm,
Phật Tiên chẳng thấy, thấy lầm lầm sai.
Phong ba bão áp an bài,
Nội tâm cũng vậy có ngày đảo điên.
Thiền môn thanh tịnh giải phiền,
Nín thinh trầm lặng nối liền sửa tu.
Tu cho thoát dại thoát mù,
Thoát ly tranh chấp vượt xu hướng đời.
Cảnh xinh màu đẹp của Trời,
Lo tu tận hưởng những lời Phật ban.
Hồn ta tiến tận thiên đàng,
Tự lo sửa chữa thoát màn sân si.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 29-11-1970
--------------------
Trích từ tập thơ Thiện Ý, do Đoàn Văn Thuận biên soạn, Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.
vovilibrary.net
>> refresh...