Tâm thanh bạch tu hành thanh bạch
Trí bất minh thế tình giảo đảo
Xét phận mình khổ não muôn năm
Tham sân uất hận khó tu hành.
Muốn tu, hành, thuyết đành rành,
Nói sao làm vậy mới thanh nỗi lòng.
Chớ nên tham hận bế bồng,
Đi đi lại lại tự tròng đau thương.
Buông xuôi mới rõ mới tường,
Phật không tiếc của, ánh gương đẹp vời.
Ai ai cũng đón xét lời,
Phật khuyên thế giới tự mời sửa tu.
Chớ nên giết chóc đui mù,
Thân hình đau đớn, dự trù tiếp tay.
Tưởng lầm tạm sống là hay,
Đâu dè lẩn quẩn có ngày phải tiêu.
Tình thương Trời Phật rất nhiều,
Người đời lại thiếu, đắc điều nơi nao?
Nội tâm biến đổi thấp cao,
Đo lường chẳng kịp, làm sao thoát phiền!
Điển Trời chẳng phải của riêng,
Ai ai cũng có sự liên kết này.
Vẫn chung hưởng nguyện vui say,
Cùng chung đàm đạo mặt mày nở nang.
Mau mau hợp mặt vui bàn,
Tình thương sẵn có gắng hàn sửa tu.
Lương Sĩ Hằng
Sài Gòn, 13-06-1970
--------------------
Trích từ tập thơ "Thiện Ý", do Đoàn Văn Thuận biên soạn, Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.
vovilibrary.net
>> refresh...