Bầu trời thế giới điển huyền quang,
Thanh trược phân minh xét rõ ràng,
Thượng khí hợp thành duyên phước đức,
Tu hành phân giải kiếp cơ hàn.
Người đời lập thế khôn ngoan,
Tranh giành đạo pháp trấn an nội tình.
Ai ai cũng tưởng lầm mình,
Là người khôn khép đẹp xinh hơn người.
Đâu dè dở khóc dở cười,
Chẳng sao thấu được chức người là ai ?
Thế tình chồng chất hai vai,
Tranh đua theo dõi bề ngoài liên miên.
Văn minh lập thế kiếm tiền,
U mê oán trách gieo phiền nội tâm.
Bày ra chinh chiến sai lầm,
Giết rồi lại giết tự tầm khổ đau.
Bất minh huynh đệ trước sau,
Hồn không gặp Vía càu nhàu oán than.
Cha con cũng chẳng luận bàn,
Chẳng mưu tìm hiểu cơ hàn do đâu ?
Chỉ lo biện hộ lập mầu,
Tham lam giành giựt cơ cầu khổ đau.
Khuyên người gắng sửa mau mau,
Tự lo giải thoát hợp màu thiên cơ.
Lương Sĩ Hằng
Sài Gòn, 25-10-1969
--------------------
Trích từ tập thơ Thiện Ý, do Đoàn Văn Thuận biên soạn, Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.
vovilibrary.net
>> refresh...