Thiên địa huy hoàng tâm quyết tiến,
Phú sanh bạch địa cảnh giao liền,
Nhơn quần mê giác cùng chung sống,
Khốn cảnh luân phiên hiện diện tiền.
Thế gian khổ lạc nối liền,
Tiền căn qui định tánh phiền phải mang.
Lần lần đời đạo chuyển sang,
Quy nguyên tâm trạng bàng hoàng tiêu tan.
Luận đi xét lại họp bàn,
Tâm ta sao lại mơ màng bất minh.
Do đâu kết tập thân hình,
Muốn xinh muốn đẹp muốn mình hơn ai.
Chỉ lo theo dõi bên ngoài,
Bên trong đen tối chẳng ai đoái hoài.
Tự che tự chở tự bày,
Thế gian giả tạm làm sai hoài hoài.
Phạm rồi tái phạm tại ai ?
Sân si xuất hiện hại tai đủ bề.
Gia đình huynh đệ bối bê,
Tình thương thiếu sót hướng về đấu tranh.
Sống trong khổ cảnh giựt giành,
Trăm người như một tạm đành phải theo.
Tham lam thấy cảnh quá nghèo,
Thấy mình nhỏ bé muốn trèo lên cao.
Nội tâm biến đổi ào ào,
Phong ba nổi loạn thanh tao chẳng còn.
Thân người đền nợ nước non,
Hồn người phán xét cúi lòn chuyển thân.
Thế tình tạo hóa cán cân,
Đâu đâu cũng có hợp tầng thế sanh.
Chúc cho các bạn vui hành,
Phật Tiên cởi mở điều lành gặp may.
Lương Sĩ Hằng
Sài Gòn, 20-09-1969
--------------------
Trích từ tập thơ Thiện Ý, do Đoàn Văn Thuận biên soạn và Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.
vovilibrary.net
>> refresh...