Một mình ngồi ở thế gian
Ngồi xem thiên hạ luận bàn hơn thua
Thân hình chẳng trẻ già nua
Chờ ngày giải thoát làm vua cõi trời
Thế gian lý luận lắm lời
Thực hành không có có nơi ồn ào
Tranh trời vẽ đẹp làm sao!
Ðêm ngày tối sáng thấp cao siêu hình
Ði đi lại lại một mình
Gieo gương thanh tịnh, thân hình rã tan
Hồn tu vượt khỏi mở màn
An ninh sẵn có thẳng đàng cứ đi
Chẳng còn lý luận nghĩ suy
Thực hành chánh pháp kỳ ni đạt thành
Ngu khờ tự tạo cạnh tranh
Thanh thanh diệu diệu thực hành đến nơi
Luật sanh sanh diệt do Trời
Thiên cơ sẵn có mở lời tự khuyên
Khuyên hồn thức giác giải phiền
Vượt qua động loạn tạm yên cuộc đời
Hồn tu thanh nhẹ thảnh thơi
Dục thời biến mất cảm nơi an toàn
Xen chi thế sự nhiều màn
Một màn khai triển dọn đường độ tha
Trời sanh bản thể món quà
Hồn không tu học hồn là hồn điên
Mê lầm loạn động triền miên
Xen vào việc họ khó yên cõi lòng
Nam Mô Lục Tự tham tòng
Hòa mình các giới giải vòng tham sân
Thực hành điêu luyện tối cần
Dấn thân sửa tiến nghĩa ân tràn đầy
Khuyên đừng có vội làm thầy
Bao năm không tiến như mây che trời
Rồi đây tan rã tơi bời
Mê lầm một cục khổ vơi lòng sầu
Khôn hồn thức giác mau mau
Trở về chơn luật đổi trao tình Trời
Càn khôn vũ trụ hợp thời
Hóa sanh hành triển trường đời dậy ta
Bình tâm học lại chữ hòa
Hòa Trời hòa Phật thật thà thương yêu
Tự mình cảm thức mới siêu
Nhờ người đồ vẽ lại nhiều loạn tâm
Trong đầu có sẵn siêu âm
Lui về thanh tịnh tự tầm chơn như
Thân hình tạm bợ vui cười
Gieo duyên khắp xứ người người đạt yên.
Lương Sĩ Hằng.
--------------------
Sưu tầm từ Lá Thư Vô Vi - Số 26, tháng 3 năm 1988, trang 23

vovilibrary.net >>  refresh...