Liên hệ :
Cuộc sống đời nay rất ngỡ ngàng
Chơn tình bộc phát tự tâm an
Giọng ca điêu luyện nơi trần thế
Học khổ học vui hát hát bàn.
Cùng ai thỏ thẻ đôi hàng,
Quý tâm tình cảm, cảm an cảm hòa.
Giọng ca tiếng hát thật thà,
Ru hồn tiến hóa chan hòa tình thương.
Lý nầy lẽ nọ gieo gương,
Giúp người tiến hóa tìm đường tự đi.
Biết mình tâm thức sân si,
Khổ mà không biết, cũng vì miếng ăn!
Thế gian nhiều lớp nhiều tầng,
Phân ra giai cấp, góp phần dựng xây.
Từ trong cái cảnh tớ thầy,
Tranh nhau tiến hóa, tâm này, trí kia.
Giành nhau mãnh đất ngoài bìa,
Không lo tu sửa sớm khuya cực hình!
Quên đi cuộc sống hành trình,
Hát ca đủ thứ quên mình nợ duyên!
Tạo ra cái cảnh buồn phiền,
Đồng tiền dẫn dắt, khó yên cõi lòng.
Lắm khi sống cảnh phập phồng,
Đường đi không rõ, tréo tròng trách nhau.
Trời ban nguyên lý nhiệm mầu,
Vía hồn chung xác đối đầu cãi nhau.
Tình duyên tạm bợ tạo sầu,
Cơ Trời không hiểu, không tàu về quê.
Học hành lý luận khen chê,
Không minh đường đạo, tạo quê cho mình.
Cuộc đời tạm bợ hành trình,
Học xong bài học chính mình phải tu.
Tu là tu bổ, đừng ngu,
Về nơi thanh nhẹ ngao du cõi Trời.
Thực hành giao cảm hợp thời,
Trời ban tình đẹp nơi nơi an hòa.
Khai thông nguyên lý thật thà,
Từ bi rộng mở chan hòa tình thương.
Cảnh Trời thật sự dựa nương,
Cảm thông nguyên lý yêu thương muôn loài.
Tự mình thức giác lầm sai,
Ăn năn sám hối hai vai gỡ lần.
Tu hành thức giác chuyên cần,
Sống trong tình đẹp cân phân đạo đời.
Qui nguyên tiến hóa hợp thời,
Tâm linh khai triển đời đời yên vui.
Thực hành cảm thức đạo mùi,
Chung vui tự tiến rèn trui hoài hoài.
Cảnh đời tạm bợ chẳng sai,
Nay sanh mai tử, tiến hoài sửa tâm.
Lý Trời siêu diệu thậm thâm,
Bằng lòng tu học giữ tâm thanh nhàn.
Vợ chồng chung sống bạc bàn,
Cùng tu chánh pháp giải màn trược ô.
Ngày đêm nguyện niệm Nam Mô,
Thức tâm học hỏi tự vô cõi Trời.
Thương yêu sống động chẳng rời,
Tình thương đạo đức nơi nơi an hòa.
Lương Sĩ Hằng.
--------------------
Không rõ địa danh và thời điểm của bài thơ. Ai biết xin làm ơn bổ túc
vovilibrary.net
>> refresh...