Thơ thẩn bộ đầu chuyển hóa thông
Công phu tự luyện điển vây vòng
Không không mà có thiêng liêng tánh
Mến cảm trời trăng, vượt thế còng.

Bản thân sống tạm kiếp vòng,
Chuyển luân tại thế tạm tòng thế sanh.
Mỗi nhơn mỗi trí mỗi ngành,
Xét cao, xét thấp, xét thành hư không.
Điển thời chuyển tiếp luân vòng,
Trợ duyên thế cảnh phân phòng tựu tan.
Vía hồn tạm trú thế gian,
Cảm thông thiện ác vạch đàng tiến thân.
Chuyển theo sanh kế quây quần,
Thân mình thân họ góp phần dựng xây.
Kẻ khôn lãnh chức làm thầy,
Người ngu lại được chửi rầy khai tâm.
Có người ngoan cố tự tầm,
Đường đi ngược lại chánh tâm của người.
Lắm khi tự đắc tươi cười,
Sau này đau khổ xét người khổ đau !!
Tự lùi thế sự xét màu,
Thiên không cởi mở, khổ đau chẳng còn.
Cửa Trời mở rộng vòng tròn,
Tự nơi hành giả xét còn mê không ?
Mọi điều định luật hóa công,
Công bằng bác ái tùy lòng tự tu.
Diệt tham, diệt điếc, diệt mù,
Đến nơi thanh cảnh thân tù bình an.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 30-07-1972
--------------------
Trích từ tập thơ "Thiện Ý", do Đỗ Văn Thuận biên soạn, Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.

vovilibrary.net >>  refresh...