Hướng thượng tu hành bộ óc thông
Hóa công chơn điển chuyển vây vòng
Trí thanh không động thăng thăng tiến
Phản cảm tòng chơn, tự tiến phòng.
Cảm thông bộ óc cõi lòng,
Tòng chơn lìa giả tự phòng tiến tu.
Sửa cho minh mẫn thoát mù,
Tự do thăng tiến giao du cảnh Trời.
Nhập thân góp sức thoát lời,
Chơn ngôn phân hóa cảnh đời giả chơn.
Thiên tình chơn tánh qui hườn,
Sống không bỡ ngỡ không đờn không ca.
Chơn tâm trong trắng thật thà,
Nói ra phải chịu phải hòa trí tâm.
Chớ nên động loạn hát ngâm,
Hườn nguyên chẳng có thì thầm khổ đau.
Thiên cơ rất đỗi nhiệm mầu,
Sanh rồi lại diệt đối đầu đau thương.
Làm người phải xét phải lường,
Có không không có, tự lường giả chơn.
Vượt sông vượt núi tùy cơn,
Hồn xa bản thể xét ơn Phật Trời,
Chẳng sao dám luận quá lời,
Đời là cõi tạm nơi nơi khó hòa.
Muốn tu phải xét xa xa,
Hồn ta ở cõi vui hòa hồn thiêng.
Gắng tu cởi mở nối liền,
Thiên Không là cõi khỏi phiền khỏi lo.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 26-03-1972
--------------------
Trích từ tập thơ "Thiện Ý", do Đỗ Văn Thuận biên soạn, Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.
vovilibrary.net
>> refresh...